Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ THẨN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ THẨN. Hiển thị tất cả bài đăng

17/6/17

KHÔNG ĐỀ SỐ ...

KHÔNG ĐỀ SỐ ...

Đất miền Trung người bao phen vất vả
Nắng bạc đầu mưa trắng xóa đường đi
Năm, bao lần bão táp những cơn giông,
Bỗng biến thế những hoang tàn xơ xác

Mẹ mòn mỏi nơi nhà tranh vách nát
Đợi cha về sửa lại những vết thương
Đã qua thời những con tàu không số
Sao còn tiếp bao mộ gió không tên

Lũ trẻ thơ, lơ ngơ đứng trong gió,
Mắt xoe tròn nhìn phía trước xa xăm,
Ôi, màu trắng, xanh, vàng, hi vọng ...
Giơ tay cao vẫy goi nắng bình minh.

                                                      "S.C"


Share:

4/6/17

KHÔNG ĐỀ SỐ 8

KHÔNG ĐỀ SỐ 8

Mưa từng cơn dội mạnh thân chiếc lá
Gió kêu gào rít lạnh giữa không trung
Biển sao nay không rì rào sóng vỗ?
Nghe ầm ầm, gào thét ở bên tai.

Diều đứt dây lạc trong mưa tầm tã
Cơn mưa chiều mang dòng nước buồn thiu
Mưa từng cơn đến từng cơn không dứt
Nắng sẽ về hong khô những ngày mưa?

.................................................................
..................................................................

Thả hồn cho mây gió đưa đẩy,
Cho nắng tắt, cho không gian yên lặng,
Cho thời gian vô tình biết chờ đợi,
Trong cơn mơ ai thức đợi ai về?


Mấy hôm ngắn gủi hoa rực rỡ,
Ở lại giờ đây là sắc tàn.
Mênh mang dang dở màu tan tác
Hoa tàn nuối tiếc đợi mùa xuân?
                                                "S.C"
Share:

KHÔNG ĐỀ SỐ 3

KHÔNG ĐỀ SỐ 3

Tôi kể người nghe chuyện ngày xưa
Chuyện nàng công chúa ánh trăng đêm
Trên thềm cao nơi cung nguyệt tráng lệ
Đêm từng đêm nàng thầm nhớ về anh

Anh, .................................................

Chàng kỵ sĩ của nắng sớm bình minh,
Của chiều tà nắng hoàng hôn rực rỡ,
Hay là người đem gieo mầm sự sống,
Trải ánh nắng, phủ ấm khắp muôn nơi.

Nàng ánh trăng, nàng kiều diễm dịu dàng,
Mang ánh sáng xoa dịu màn đêm đen,
Cùng trò chuyện với cỏ cây, muông thú,
Nghe chúng kể về kỵ sĩ bình minh.
Về anh, người giữ trái tim nàng...

...........................................................

Chàng xuất hiện sẽ đánh thức nhân gian,
Xóa đi màn đêm ánh sáng nàng ngự trị,
Phải làm sao khi định mệnh là thế,
Hai sinh mệnh, hai sứ mạng phải mang?

Chiều buông nắng tắt kỵ sĩ đi,
Nàng xuống thẫn thơ giọt lệ buồn,
Sóng cuộn trào, trái tim nàng gào thét,
Nức nở ngàn năm, vọng mãi "tại sao?"                                                                        "S.C"
Share:

KHÔNG ĐỀ SỐ 4

KHÔNG ĐỀ SỐ 4

Xuân gõ cửa gọi ai kia ngủ nướng,
Lá thẹn thùng, e ấp dưới nắng mai,
Cây khoan thai vươn cành ca với gió,
Mãi muôn đời luôn có lá cùng cây,

Cô mùa hạ nghe chuyện cây với lá, 
Cũng vội vã thúc giục bảo thời gian,
Ngân nga vang nắng chiếu vàng rực rỡ,
Cây và lá hát vũ khúc ngàn năm,

Bỗng một hôm nàng thu chợt đâu đến?
Chấm vàng vọt cả khoảnh khắc hoàng hôn,
Gió heo may ôn tồn kêu tím tái,
Kìa...! Thời gian vội vàng trên sắc lá,

Cây thẫn thờ hỏi mùa đông lạnh giá,
Lá đi đâu, sao đi mãi không về?
.....................................................
.....................................................
                                                     "S.C"
Share:

KHÔNG ĐỀ SỐ 1

KHÔNG ĐỀ SỐ 1 

(TRĂNG MẶC CHUYỆN ĐỜI!)

Trăng ngẩn ngơ câu giờ thêm chút nữa
Mặc đằng kia lù lù lên cục lửa.
Chuyện: hôm kia trăng nhìn qua khung cửa
Đời lạ quá, không gì lại chia phôi.

Gió hôm nay lại thì thào hỏi nhỏ
Chuyện cây cỏ, chuyện bốn mùa sao hay?
Hàng cây xanh thu chưa về thay lá,
Nắng vẫn vàng sao đông đã vội sang?

Vậy lạ kì chuyện trần gian lạ thế?
Có một hôm, chuyện thành ra là thế?
Trăng phân vân,Đi về hay nghĩ nữa...?
Thôi đành thế!..................................................
Thôi! Trăng mặc chuyện đời!                                                                                                                              "S.C"

Share: